Vào một buổi sáng như mọi ngày. Hôm nay tôi có hẹn với em sẽ dậy sớm để đi tập thể dục. Nhưng có lẽ vì hôm qua đã nạp hơi cao hơn so với dung lượng. tôi ngất đến gần 10 giờ sáng mới dậy. Báo thức có kêu đến 5-6 lần, nhưng tôi vô thức muốn tắt nó để ngủ, chứ không phải để dậy.
Khởi đầu ngày mới không được như ý, nhưng vì có lẽ đã ngủ đủ giấc so với mọi hôm. Sáng nay tôi tỉnh táo đến lạ thường. Tôi tỉnh thức đến những việc nhỏ tôi làm mỗi ngày. Trước sân nhà, ba và mẹ tôi đang dọn dẹp quán. Tôi thấy hạnh phúc khi thấy ba mẹ mình còn khỏe và vẫn ở cạnh nhau. Em gái tôi đi thi về, tôi thấy thật vui vì mình có một cô em gái giỏi giang hơn tôi nhiều. Điện thoại tôi để hình em, hôm nay tôi chợt dừng lại và ngắm em thêm chút nữa. Tôi cảm giác mình thật may mắn khi có em bên mình.
Và tôi nghĩ rằng. Cuộc sống hãy là biến số, đừng là ẩn số thì tốt biết bao.

Nếu là hằng số, hẳn cuộc đời sẽ rất nhàm chán vì đó là một vòng lặp vô tận. Nếu là ẩn số, hẳn tôi sẽ lo lắng mỗi ngày vì không biết ngày mai mình còn là mình hay không.
Tôi biết rằng, ba tôi có thể đi nhậu, mẹ tôi ghét việc đó. Nhưng ba mẹ vẫn thương yêu nhau vào cuối ngày. Em tôi có thể bị điểm không như mong muốn, nhưng em tôi vẫn luôn nỗ lực mỗi ngày. Tôi biết rằng ngày mai em có thể giận tôi. Nhưng em vẫn ở bên tôi.
Tôi muốn cuộc đời mình là biến số, những biến số mình có thể biết và chuẩn bị tốt cho điều đó.
Để tôi luôn biết ơn những điều xung quanh mình.
Biết ơn vì mình còn sống
Biết ơn vì mình có gia đình để trở về
Biết ơn vì còn có em ở cạnh tôi mỗi ngày.
Biết ơn bản thân mình đã cố gắng vì mình.
Biết để hiểu, hiểu để nhớ, nhớ để rồi cảm ơn.